Yosemite National Park - California - USA



Thắng Cảnh Yosemite - California

Những ngày cuối cùng của mùa hè 2007 đã dịu mát trở lại, khác hẳn cái nóng nung người của cơn "heat wave" mới hai tuần trước đây, như một chuẩn bị cho mùa Thu sắp đến.
Một năm học mới đã bắt đầu, trẻ con cũng đã lại vui vẻ cắp sách đến trường.
Những ngày nghỉ hè bao giờ cũng qua nhanh như một giấc mộng!

Một trong những dịp nghỉ hè mà tôi thích nhất là những ngày được ở ngay trong Yosemite Valley của Yosemite National Park - California.
Những lần đến chơi trước thường thì phải ở khách sạn bên ngoài cổng, gần nhất thì cũng mất khoảng nửa tiếng để lái xe vào đến thung lũng, đến chiều thì lại phải lái xe ra trước khi mặt trời lặn!

Nhớ có một lần muốn ở nán lại xem buổi tối ở trong thung lũng như thế nào, đến khi đèn đường bắt đầu sáng mới chuẩn bị về khách sạn. Ra khỏi thung lũng thì ...eo ơi... trời đúng là ...tối đen như mực, hôm ấy ông trăng lại đi chơi ở xứ nào rồi! Con đường nhỏ nằm giữa khu rừng vắng chẳng có thêm một chiếc xe nào khác! Khoảng cách xa nhất mà chúng tôi có thể nhìn thấy chỉ ở trong phạm vi của ngọn đèn pha! Nhìn sang hai bên đường thì chẳng nhìn thấy gì khác hơn là một màu đen!!!

Cảm giác sợ sợ tự nhiên len lỏi đến, nghĩ bụng bây giờ mà cái xe "dở chứng" thì chẳng biết phải làm sao! Hay là có chú gấu nào đi kiếm ăn lạc ra ngoài đường thì cũng phiền lắm đấy! Có cái cell phone thì cũng như không, vì chung quanh chỉ toàn là núi rừng trùng trùng điệp điệp!!!
Khoảng cách từ thung lũng ra đến khách sạn chỉ có 12 miles thôi, mà đi trong bóng đêm sao thấy dài như vô tận, nhất định lần sau không chơi dại như vậy nữa!

Có những điều gì đó thật hấp dẫn khi được sống gần với thiên nhiên, như là được ngủ ở ngay trong rừng chẳng hạn, đem lại cảm giác là mình đã bỏ cuộc sống thường ngày ở lại thành phố sau lưng, để sẵn sàng sống vui cùng với cỏ cây, hoa lá. Thế là phải giữ chỗ trước một năm thì mới có cabin để ở ngay trong thung lũng. Trong suốt thời gian ở đó, nếu không muốn thì cũng chẳng cần phải lái xe. Đã có hệ thống xe bus đưa đón cả ngày rất tiện. Chỉ những khi muốn đi chơi xa bên ngoài thung lũng thì mới cần đến xe. Không phải bận rộn với chuyện lái xe và tìm chỗ đậu xe, nên có thêm thì giờ để đi dạo trong rừng, hay là có thể nán lại bên những dòng suối thơ mộng lâu hơn một chút.


Hoặc là ngồi ngắm những thác nước hùng vĩ đang cuồn cuộn đổ xuống, mà trông xa thì lại giống như những sợi tơ trời đang bay lượn.

Có sống gần với thiên nhiên mới thấy được sự nhỏ bé của con người, và mới cảm nhận được cái đẹp của thiên nhiên. Một tuần lễ được sống thật thoải mái, tha hồ leo đồi, leo dốc, và leo núi để có thể nhìn tận mắt những thác nước đẹp và hùng vĩ nổi tiếng khắp thế giới. Nào là Yosemite Falls (Upper and Lower Falls), rồi Bridalveil Fall, rồi Vernal Fall.


Đến xem hai thác Lower Yosemite và Bridalveil thì đường đi rất là thoải mái mà lại không xa lắm.
Còn đường đi lên thác Vernal thì nhiêu khê hơn, leo đồi, leo dốc khoảng một tiếng thì mới đến được chân cầu, từ đây ta có thể nhìn thấy thác Vernal. Nếu muốn đi lên đến đỉnh thác thì phải tiếp tục leo đồi, leo dốc thêm khoảng gần một tiếng nữa, dĩ nhiên nhanh hay chậm thì tùy chân của mỗi người!
Rất nhiều người trong đó có tôi, khi đến được chân cầu nhìn thấy thác Vernal là cũng vui lắm rồi, không cần phải đi lên đến tận đỉnh để làm gì!
Nói một cách khác thì mình đã mỏi gối, chồn chân rồi, vậy thì cách tốt nhất là mình cứ thoải mái ngồi đây ngắm cảnh, chụp hình, dưỡng sức, để tí nữa còn leo xuống chứ...

Sau mấy ngày leo đồi, leo dốc, thì cậu con trai của chúng tôi lại muốn leo núi để lên đến đỉnh của thác Upper Yosemite cơ. Đây là thác nước cao nhất ở Bắc Mỹ, và là thác nước cao thứ nhì trên thế giới. Thác Vernal chỉ cao có 317 feet thôi mà đi đã chới với rồi, nói chi đến thác Upper Yosemite cao đến 2,425 feet!
Thế là chỉ có hai bố con chuẩn bị đi leo núi, dự tính là bắt đầu đi khoảng 8g sáng, đến khoảng 4g chiều thì sẽ trở lại.


Còn tôi và cô út thì leo lên xe bus để đi chơi một vòng thung lũng, thấy chỗ nào đẹp thì ghé xuống chơi và chụp hình kỷ niệm một lúc, rồi lại leo lên xe đi tiếp.
Ở trong thung lũng Yosemite, có một cái hồ rất lớn tên là Mirror Lake, mặt hồ rất phẳng lặng, nhìn y như một tấm gương, phản chiếu được những cảnh núi non ở chung quanh.


Ra ngoài thung lũng về phía Nam là rừng cây Mariposa Grove, với hơn 200 cây cổ thụ sequoias. Nổi tiếng nhất là cây cổ thụ tên là Grizzly Giant, đã sống được trên 2 ngàn 700 năm.




Không phải lo lái xe về khách sạn lúc trời còn sáng, khi chiều xuống trên đường trở lại thung lũng từ rừng cây cổ thụ sequoias, chúng tôi được hưởng cái thú ngồi ăn tối và ngắm mặt trời lặn ở Tunnel View Overlook. Đây là một trong những thắng cảnh được chụp hình nhiều nhất trên thế giới. Trải rộng trước mắt mọi người là những rặng núi đá granite nổi tiếng của Yosemite National Park như El Capitan, Half Dome, Sentinel Rock, Catheral Rocks, và thác Bridalveil cao 620 feet. Trong ánh nắng chiều, những hạt nước phản chiếu đủ mầu sắc của những đám mây bay lơ lửng trên bầu trời đang ngả dần sang màu tím nhạt.



Cả một bức tranh tuyệt mỹ đang từ từ chìm dần vào trong bóng đêm khi mặt trời vừa khuất bóng, khiến ai cũng muốn nán lại cho đến khi màn đêm đã hoàn toàn buông xuống, và núi rừng cũng chìm vào trong giấc ngủ.
Chiều ngân vang tiếng lòng
Cho hồn người chơi vơi
Thời gian như lắng đọng
Nghe khúc nhạc chiều rơi...

Lúc trời vừa hừng sáng, khi những tia nắng đầu tiên mới thấp thoáng sau kẽ lá, còn đang mơ màng trong cabin ở giữa khu rừng thông cao vút, đã nghe thấy tiếng chim hót líu lo trên cành để đón chào bình minh, nghĩ đến những ngày thật vui và hạnh phúc vừa qua, thấy lòng mình nhẹ nhàng, và hy vọng rằng một ngày mới thật bình yên và hạnh phúc, sẽ đến với tất cả mọi người...


Hôm qua là quá khứ
Ngày mai thì xa vời
Hôm nay xin được sống
Bên em trọn ngày vui

Hôm qua thì đã hết
Ngày mai ai biết được
Hôm nay xin được sống
Bên mọi người thân yêu...

Tháng 9 / 2007



Những Nơi Đã Đến