Log Cabin Lodge - Lake Crescent - Olympic National Park
Chương trình đã được sắp đặt là chúng tôi sẽ "bay" từ California đến thành phố Seattle, tiểu bang Washington, Hoa Kỳ, rồi sẽ mướn xe ở phi trường Sea-Tac (Seattle-Tacoma). Sau đó sẽ lái xe đến Olympic National Park và sẽ ở đó 8 ngày, ở Log Cabin Lodge, Lake Crescent 4 ngày và ở Sol Duc Hot Springs Resort 4 ngày. Đến ngày 9-8-2015 sẽ lái xe trở lại Seattle, ở Cedarbrook Lodge 2 ngày để "khám phá" Seattle, trước khi trả xe để lên du thuyền Carnival Legend đi Alaska Cruise 7 ngày.
Bắt đầu khởi hành ngày Chủ Nhật 2-8-2015 và sẽ trở về nhà ngày Thứ Ba 18-8-2015, như vậy là chúng tôi sẽ có 17 ngày để "giải trí". Không biết những người khác thì như thế nào, riêng chúng tôi thì mỗi khi muốn đến chơi một nơi nào, chúng tôi rất thích tìm hiểu về những điểm đặc biệt ở vùng đó, để có thể biết là mình sẽ muốn làm gì ở đó và nên ở chỗ nào cho tiện. Vì vậy mà chúng tôi đã đọc rất nhiều sách viết về du lịch, xem videos, tìm hiểu về những thắng cảnh ở nhiều nơi trên thế giới, biết đâu mình sẽ có dịp đến đó chơi trong tương lai.
Riêng tại Hoa Kỳ, theo như quyển National Geographic's Guide to the National Parks of the United States, thì có khoảng 50 Scenic Parks cho du khách đến chơi. Olympic National Park là một trong số những công viên quốc gia mà chúng tôi cảm thấy rất thích thú khi tìm hiểu. Nơi đây có đủ mọi cảnh đẹp của thiên nhiên, từ những ngọn núi cao hùng vĩ, những khu rừng nhiệt đới không thể tìm thấy ở nơi nào khác trong nước Mỹ, những thác nước thơ mộng ở sâu trong rừng thẳm, những sông hồ với làn nước xanh trong veo nhìn thấy đáy, những suối nước nóng để giúp làm tan biến đi sự mệt mỏi của đôi chân sau một ngày băng rừng, lội suối, cho đến những bờ biển dài ngút mắt, hay những bãi cát vàng của biển Thái Bình Dương (Pacific Ocean). Tất cả đều là những món quà của thiên nhiên dành cho những ai đã cất công đến đây để thưởng thức và chiêm ngưỡng.
Log Cabin Lodge ở Lake Crescent |
Xếp hành lý lên xe xong, nhìn đồng hồ thì đã hơn 3 giờ trưa rồi, theo dự tính thì từ phi trường Sea-Tac lái xe đến Olympic National Park sẽ mất khoảng ba tiếng, nếu không bị kẹt xe. Như vậy thì hy vọng sẽ đến Log Cabin Lodge trước khi mặt trời lặn, cũng may là mùa hè nên ông mặt trời đi ngủ trễ, khoảng sau 8 giờ mới tối hẳn. Chứ nếu phải đi tìm nhà trọ ở trong rừng vào buổi tối, thì không biết là phải xoay sở như thế nào!
Thôi thì tới đâu hay tới đó, phải bắt đầu lên đường ngay cho còn sớm sủa. Để tiết kiệm thì giờ, chúng tôi đã chuẩn bị mang theo thức ăn trưa để ăn trên đường đi, không gì khác hơn, đó là món "cơm tay cầm" nổi tiếng của người Việt, hay còn được gọi là bánh mì Cali, thêm vài chai nước, vài bịch "chips", với vài gói trái cây nữa là chúng tôi có thể nhâm nhi lai rai cho đến chiều.
Khi còn ở nhà, chúng tôi đã nhiều lần "nghiên cứu" cái bản đồ của tiểu bang Washington để tìm đường đi đến Olympic National Park. Theo như chúng tôi tìm hiểu thì có hai đường để đi, một là chỉ đi đường bộ, hai là vừa đi đường bộ vừa phải đi phà (Washington State Ferry) từ Seattle qua Bainbridge Island, rồi mới tiếp tục đi đường bộ để đến Olympic National Park. Chúng tôi chọn cách đi đường bộ đến Olympic National Park và sẽ "thử" đi phà cho ngày trở lại thành phố Seattle.
Phà sắp cập bến ở Seattle, tiểu bang Washington (hình chụp từ observation deck của Space Needle ở cao độ 605 feet) |
Đứng trên phà nhìn về thành phố Seattle, chỉ vài phút nữa thì phà sẽ đến bến |
Trở lại chuyến đi đến Olympic National Park, từ phi trường quốc tế Sea-Tac, theo như trong bản đồ thì chúng tôi sẽ lên freeway 5 đi về hướng Nam, đến thành phố Tacoma, chuyển qua highway 16 đi về hướng Bắc, rồi đổi qua đường số 3, sau đó rẽ qua đường 104 đi về hướng Tây, và sau cùng là chuyển qua đường 101 đi về hướng Tây Bắc để đến Log Cabin Resort ở Lake Crescent, Olympic National Park.
Nhờ có bản đồ chỉ dẫn rõ ràng nên chúng tôi không bị mất thì giờ vì đi lạc đường. Cũng may là đường không bị kẹt xe nhiều, chỉ kẹt một vài đoạn thôi, nhưng thấy ông mặt trời cứ từ từ xuống thấp dần, lòng cũng hơi lo lo. Vào nhận phòng xong rồi, bây giờ mới thực sự bắt đầu "nghỉ hè", và thở phào, nhẹ nhõm. Giờ thì phải đi một vòng quanh hồ để ngắm cảnh hoàng hôn, và nhất là chụp vài tấm hình kỷ niệm trước khi nắng tắt.
Log Cabin Lodge được thành lập từ năm 1895, chỉ có vỏn vẹn 4 phòng trọ mà thôi |
Phía sau của phòng trọ nhìn ra Lake Crescent |
Một chút nắng còn sót lại trên Lake Crescent, nhìn từ Log Cabin Lodge |
Hoàng hôn trên Lake Crescent |
Chụp vội vài tấm hình trong cảnh chiều tà |
Một chú vịt con đang tìm về tổ ấm |
Cảnh đẹp như trong tranh vẽ |
Bến tàu lúc hoàng hôn Chiều đang dần buông... |
Mặt trời đang dần khuất bóng |
Nhà trọ đã bắt đầu lên đèn, ngoài trời, cỏ cây hoa lá đang chìm dần vào trong giấc mộng |